Người Việt ta sang Mỹ lần đầu đều bị choáng bởi cái gì của họ cũng to, từ cốc coca đến bánh mỳ, từ đường xá đến cao ốc. Ly café Trung Nguyên nhỏ giọt vài hớp là hết, cốc giấy café Starbucks nửa lít, uống no cả ngày.
Starbucks mở ở Việt Nam, thời gian đầu sẽ bị lỗ, vì cách thưởng thức café ở hai nơi khác nhau.
Một nơi ào ào đến, ào ào đi, cười đấy, khóc đấy, làm gì cũng nhanh, kể cả làm tình, vì tác phong công nghiệp.
Một nơi phải nhẩn nha, ngó trời đất, đọc thơ, khoe Facebook. Uống café ực phát hết cốc, người ta gọi là “phàm phu tục tử”.
Starbucks khó mà sống ở Hà Nội bởi tên tuổi như cafe Nhân, Lâm, Giảng, Năng… đã đi vào huyền thoại. Cánh xa xứ thường tìm về bởi những bài báo ca ngợi chốn lãng đãng ở góc phố cổ đã nhuốm mầu thời gian.
Thời thế đổi thay, nay có thêm Highland, Trung Nguyên và nhiều tên gợi cho ta tính trẻ trung và ăn nhanh nhiều hơn là thứ café Nhân “nhỏ giọt” tý tách cả ngày.
Anh Đặng Lê Nguyên Vũ, chủ hãng Trung Nguyên, mới đây tuyên bố, anh muốn lãnh đạo café thế giới, khi nghe tin Starbucks mở cửa vào tháng 2-2013 tại Sài Gòn. Không sợ cạnh tranh cũng đúng vì anh cho rằng, Starbucks chỉ là “người khổng lồ không có bản sắc”.
Anh Vũ nói có lý của anh ấy, bởi Trung Nguyên rất giầu. Starbucks cũng tự tin bởi doanh thu hàng năm hàng chục tỷ đô la với hơn 20.000 cửa hiệu tại 61 quốc gia. Riêng tại Mỹ có hơn 13 ngàn, 1300 tại Canada, gần 1000 tại Nhật và Thái Lan có tới 164 cửa hàng.
Nhãn hiệu là nàng tiên cá xõa tóc hai bên, nhìn người uống đắm đuối. Ngắm người đẹp sẽ thấy cả kho chuyện đời, chuyện xưa, chuyện nay, chuyện ngày mai. Đôi mắt bảo ta hãy chia sẻ, bởi triết lý nằm dưới đáy cốc, không phải hương vị.
Mới đây hãng bỏ hẳn chữ Starbucks Coffee ra khỏi logo, ngoài chuyện muốn bán thêm đồ ăn khác, bởi họ tự tin, biết hàng trăm triệu khách nghiện chỉ cần nhìn nàng tiên cá cũng biết giấc mơ Mỹ đây rồi.
Lúc đầu thử Starbucks thấy nhạt như nước lã, không biết pha sữa và đường thì chỉ còn cách đổ đi. Nhưng uống lâu lâu cũng thấy ngon và nghiện như ai. Nó giống thứ dân chủ Mỹ ngấm từ từ, thay đổi bạn lúc nào không biết, không ồn ào như lúc họ pha café bằng máy chảy nhanh như vòi nước. Sức mạnh mềm Hoa Kỳ đến từ từ bằng fast food.
Café Trung Nguyên thơm lừng, pha tầng 9, tầng 10 ngửi thấy, tầng 8 cũng biết. Nhấm nháp thấy hương vị đời sao mà đẹp hơn tiên. Nó giống xã hội ta, nổ rất to, nhiều từ hoa mỹ, nhưng chuyển mình khó, 10 năm đi một bước vững chắc tiến lên CNXH, như café phin nhỏ giọt.
Hoa Kỳ sinh sau ta tới mấy ngàn năm, nhưng đi trước ta tới mấy…năm, bởi quảng cáo Starbucks đơn giản “Your drink should be perfect every time. If not, let us know and we’ll make it right. – Ly café phải luôn tuyệt vời. Nếu không, xin nói, chúng tôi sẽ pha như quí vị muốn”.
Starbucks sẽ vào Sài Gòn trong tháng tới. Tên gốc lấy từ một nhân vật Starbucks trong truyện chú cá voi Moby-Dick khổng lồ thắng cả người có trí khôn.
Bạn đọc tới thử và nhớ phản hồi trên Cua Times. Nếu sau ba tháng mà Starbuck không thuyết phục nổi bạn, thì ước vọng của anh Đặng Lê Nguyên Vũ trán hói tới gáy là lãnh đạo thế giới café sẽ thành hiện thực và giấc mơ Mỹ khó có chỗ đứng trên đất Việt.
Có lẽ nào, café hạt của Việt Nam nổi tiếng thế giới, xuất khẩu thứ hai thế giới, chiếm tới 14,5% thị trường thế giới, chỉ đứng sau Brazil, mà sản phẩm đầu cuối là ly café bốc khói lại không thể là thương hiệu quốc tế.
Starbucks vào Việt Nam sẽ giúp cho hương vị café Việt Nam bay xa nếu như ta biết đối mặt với thách thức, có những bước đi thích hợp nhằm cải tiến chất lượng, cách phục vụ và quan trọng là giá cả hợp lý.
Nói vui nhé. Tuy Trung Nguyên và Starbucks khác nhau, nhưng giống nhau ở một điểm: trong lúc uống ly café cạn tới đáy để tìm triết lý hay ngắm người đẹp ngồi đối diện mà chẳng ai nhớ rằng, cái ví đang bị móc một cách khéo léo.
Theo Hiệu Minh.
0 comments:
Post a Comment